Không thể
Áp tai vào đá núi
Nghe sóng biển nói tiếng chim rừng
Vách đồi trắng
Bóng chiều nghiêng cắt đôi
Đường cong khuyết trùng khơi vồ vập
Đặt xuống Cam Ranh ánh mắt
Vắt hoàng hôn qua vai...
Phong Tâm
Tháng 12-2006
Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014
Phố Núi
Chầm chậm tối
Chạm chân phố núi
Không ai đưa ta về Buôn Đôn
Ở đó cầu treo vắt suối
Voi nhớ lá rừng dưới chân.
Phong Tâm
Thả
Thả trời xuống biển thêm sâu
Thả em trắng bạc phơ màu tóc anh
Thả hoang sơ giữa tụi mình
Nửa xanh nửa tím nửa bình minh đen
Nhắm hai con mắt sợ hèn
Ngó trân trối ngại trăng đèn hư hao
Phong Tâm
Thả em trắng bạc phơ màu tóc anh
Thả hoang sơ giữa tụi mình
Nửa xanh nửa tím nửa bình minh đen
Nhắm hai con mắt sợ hèn
Ngó trân trối ngại trăng đèn hư hao
Phong Tâm
Sông Đêm
Giữa dòng nước khỏa trăng hôn sóng
Bóng chiếc xuồng khum gợn bóng sào
Cỏ lạnh bờ sương, mây cũng lạnh
Đất trời gần lại sắp ôm nhau.
Phong Tâm
Bóng chiếc xuồng khum gợn bóng sào
Cỏ lạnh bờ sương, mây cũng lạnh
Đất trời gần lại sắp ôm nhau.
Phong Tâm
Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014
Sâu Kín
Không cần có lời giải thích
Không cần có nước mắt rơi
Một phút đầu tiên đối mặt
Một khoảng thời gian không lời
Em nắn hồn tôi nhũn nhão
Ném vào ngăn kéo không tên
Con gián ngày đêm quanh quẩn
Tôi đông thành khối nhớ em
Cái nhớ ra ngoài cảm thức
Thinh không đến tự bao giờ
Người dưng ai mà biết được
Bắt nguồn từ một ý thơ...
Phong Tâm
31.3.94
Không cần có nước mắt rơi
Một phút đầu tiên đối mặt
Một khoảng thời gian không lời
Em nắn hồn tôi nhũn nhão
Ném vào ngăn kéo không tên
Con gián ngày đêm quanh quẩn
Tôi đông thành khối nhớ em
Cái nhớ ra ngoài cảm thức
Thinh không đến tự bao giờ
Người dưng ai mà biết được
Bắt nguồn từ một ý thơ...
Phong Tâm
31.3.94
Thay Lời Dẫn
(Trích)
Sẽ có lúc mặt trời mọc ở lòng sông
Anh hy vọng một ngày mắt em nhận thấy
...
Em không thể gọt đất bồi trang trải
Hết nợ trần vướng nợ son môi
...
Nhà thơ không ăn được thơ mình để sống
Chữ nghĩa trong thơ ăn sống được nhà thơ
...
Tự huyễn hoặc gọt thơ ra gạo được
Móng tay người, giũa... rớt móc ầu mơ!
Phong Tâm
15.09.2012
Sẽ có lúc mặt trời mọc ở lòng sông
Anh hy vọng một ngày mắt em nhận thấy
...
Em không thể gọt đất bồi trang trải
Hết nợ trần vướng nợ son môi
...
Nhà thơ không ăn được thơ mình để sống
Chữ nghĩa trong thơ ăn sống được nhà thơ
...
Tự huyễn hoặc gọt thơ ra gạo được
Móng tay người, giũa... rớt móc ầu mơ!
Phong Tâm
15.09.2012
Nơi Mùa Nước Nổi
Hơi vọng cổ phương Nam
Tiếng lòng gởi ống tre đờn nhị
Vương trên phím nguyệt cầm.
Phong Tâm
Tiếng lòng gởi ống tre đờn nhị
Vương trên phím nguyệt cầm.
Phong Tâm
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)