Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

Mai Nở Trong Tim














Mai vàng rực trước thềm xuân động
Gió chướng đưa diều nhẹ cánh lên
Có một khoảng trời xanh để ngắm
Chưa bao giờ thấy hết mông mênh

Mai vàng rực thở đầy hương ngọt
Mùa dọn vườn tôi nhớ Cái Mơn
Hoa gấp Tết còn em gấp tuổi
Mới hừng đông, sợ sớm hoàng hôn

Mai vàng rực mỗi lần xuân đến
Em muốn đi, tôi muốn quay về
Trong nắng sớm chim non ríu rít
Hồn dâng đầy bóng mẹ chiều quê

Mai vàng rực mỏng manh thương lắm
Đậm đà hương, đằm thắm lòng người
Gió bấc đi qua thời bé bỏng
Theo xuân về những cánh hoa tươi

Rồi em sẽ có ngày quay lại
Khi mắt tôi mờ khói bụi đường
Mai vẫn trong tim vàng rực nở
Ngọn lửa nào quên được quê hương.

Phong Tâm
Xuân 96


Em Đưa Xuân Về

Em về mua chịu thời gian
Ôm cây mừng tuổi bạt ngàn lá xanh
Áo vàng Mai, vạt mỏng manh
Thả hương xuống trọn đời anh thơm đầy
 
Em về giũ nắng, hong mây
Mơn tay vuốt sợi gió gầy thẳng suôn
Tóc thơm, thơm nhẹ đầu giường
Món quà thương gói trong vuông vắn tình
 
Hạt sương màu nắng thuỷ tinh
Bình minh trong suốt hương bình minh xuân
Em về cỏ lá hoa mừng
Đưa anh tới chỗ em từng băng qua !…
                 
Phong Tâm


Dừa Trong Mắt

Ba dải đất
Cuối dòng sônng chín cửa
Ai đã gọi yêu mộc mạc
Xứ dừa
Xanh mút mắt xanh tận chiều nắng chói
Chiếc lược cài cong sợi ráng mây
Như cô gái dậy thì
Như trái xanh ửng chín
Khép mở lòng, khát khao
Trong ánh mắt
Chứa màu lục bình
Dợn sóng
Trên bến quê khỏa nước rửa chân
Bạn về xứ dừa xanh
Chạm bùn non đất nhão
Nước mương vườn thấm qua vạt áo
Uống cạn trái dừa vạt vỏ
Thơm nồng
Có chất thơ chất đắng
Trong nước dừa ngọt trong
Ngày nào quên bỗng nhớ
Chợt thấy bóng dừa xanh!...

Phong Tâm

11.07.2010

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

Nhớ Em Đêm Sóc Trăng

Buồn quá chiều nay mây trắng đọng
Gió đâu để lạc cánh chim trời
Hoa xuân tím ngắt bên triền phố
Rũ cánh tàn hương mai của tôi

Nắng uống khô màu xanh luống cỏ
Người đi trên bóng đổ nghiêng chiều
Dường như có bước chân ai chạm
Lá lạnh lùng rơi rơi hắt hiu

Nắng Sóc nồng nàn đón khách xa
Xanh xanh Hồ Nước Ngọt, dường hoa...
Tôi ơi! Tôi chỉ buồn riêng bởi
Nhớ bóng người xa dưới bóng nhà

Sóc Trăng đẹp lắm, đâu buồn thế
Ánh mắt Khơ-me đẹp mặn mòi
Dáng mảnh mai duyên cô gái Việt
Em người Hoa nửa ở trong tôi

Bất chợt tôi đi dưới ánh đèn
Sắc màu Thành phố Sóc Trăng đêm
Như say ngút ngát trời mơ lạ
Ngỡ có cành mai nở trước thềm.

Phong Tâm
Tháng 3, 2013


Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Đêm Sâu Giấc Lạnh

Mai đến muộn, gió xuân tàn chợt thức
Bởi vì em là hoa trái mùa sang
Bởi vì hoa là em, về kịp lúc
Trên cành sương, nở một cánh tươi vàng

Thời gian lặng như lòng anh khắc khoải
Trước dòng sông hôm sớm ngược xuôi về
Nhánh lục bình thả trôi tim tím lẻ
Mang hồn hoa bao giờ cập bến quê

Anh mong đợi có một chiều nắng đẹp
Có tiếng chim, tiếng gà gáy sau vườn
Và một sớm trời hồng, sương lấp lánh
Mai vẫn vàng, cỏ biếc để mà thương

Đêm Sóc Trăng chìm sâu trong giấc lạnh
Lời của hoa thủ thỉ dưới trăng mờ
Anh lặng nhớ ngàn xa chim khẽ hót
Như giọng người thơm ngọt nhả lời thơ

Ngày trở về trong một chiều chớm hạ
Nắng oi nồng vẫn chưa ấm bờ tim
Đường xa lắm những hàng cây trôi ngược
Quãng đời dài, lại ngắn ngủi treo nghiêng.

Phong Tâm

14.04.2013

Nghi Ngờ

Đêm mau đi – mùa hạt đã gieo rồi
Trăng lặn xuống, để mặt trời báo sáng
Mưa ngập dòng, sao lòng ta chưa nặng
Trái thơm treo, ai cấm được mùi dơi!?

Dừng lại đi – con sóng nhỏ kia ơi!
Ta ném xuống một nụ cười sắp héo
Hãy giữ lấy đừng trôi theo tiếng sáo
Gã xuồng thơ ngồi ngâm rượu trên dòng

Nheo mắt nhìn nước bên đục bên trong
Cầm trái ngọt-nghi ngờ xơ múi đắng
Trăng lặn xuống, mặt trời lên thắp nắng
Ta lặn vào hạt muối – biển bao dung

Trở về sông – không làm mặn được sông
Dạt ra biển thấy lòng mình cứ ngọt
Ta sợ nhất những lời không nhất thiết
Và sợ điều có thật tưởng như không !

Phong Tâm
23.09.2001

Buông Bắt Thả

Em bỏ sót khuy cài trên nút ngực
Như thả lỏng tim mình khua vũng thức
Vườn ngấn sương căn nụ chũm hoa tròn
Nắng lấp lánh mặt trời non đỏ rực

Một giấc ngắn trong đêm dài thể xác
Bóng đen trùm mải miết bó hồn em
Nỗi khát thèm bước ra khỏi bóng đêm
Tự tháo bỏ buộc ràng treo cánh bạc

Em băng qua đời mình ngang tiếng hát
Gió ngàn xanh cỏ biếc thoáng hương nồng
Hoa biết vui, chồi biết đùn giọt mắt
Như một đời trôi nổi của dòng sông

Gợn nắng mới thẹn ngày chưa muốn rụng
Tiếng sóng khơi bờ bến trẻ nghiêng mình
Trăn lộ bóng tàn đêm chưa kịp giấu
Em mỉm cười buông bắt thả chiều xanh. 

Phong Tâm


Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

Xuân Động

Em cho tôi một chỗ nằm
Trên hai đầu võng tím bầm giấc trưa
Duỗi chân qua rãnh đèo mưa
Khói chôn vách núi rét cưa đời người

Tôi nhen nhúm tiếng em cười
Vén mây rách áo, da trời ngủ hoang
Vắt khô núm sữa mùa màng
Gió mồ côi nhặt lá vàng nuỗn bay

Em cho tôi nụ xuân đầy
Xây lầu ngưỡng vọng trên tay dại khờ
Đọc câu kinh liệm hồn thơ
Hương xưa thổn thức trên tờ thiếp xanh

Tôi đang bó ghém tên mình
Nhốt hương áo ngực mỹ nhân nước trời
Bến xưa thuyền đã xa rồi
Thả hồn bèo dạt hoa trôi mà buồn

Ngó mùa lá cháy lửa hương
Nụ mầm đã nghén mùa thương trên chồi
Mặc nhiên thế, tự nhiên thôi
Chút dư hương đủ say rồi sao không?

Chơi vơi bấc ngả về đông
Nắng xuân khoác mảnh lụa hồng bước ra
Em về cởi áo tiên nga
Cho tôi chớp lửa pháo hoa chúc mừng.

Phong Tâm

Tháng Giêng-1996

Con Của Mẹ

Buộc tình vào góc trăng quê
Thả chiêm bao xuống đường về tuổi thơ
Cơm sôi gõ nắp khói mờ
Gạo thơm tóc sữa bạc phờ còn thơm

Mẹ lừa xương cá trong cơm
Máu trên gai lưỡi sang con lại lành
Xa quê, buông bắt thập thành...
Lời ru xưa, chẳng ai hành mà đau!

Trói tình vào góc chiêm bao
Mảnh trăng treo hái buồng cau chưa dày
Khua tay, dụi mắt, nhíu mày
Dòng sông chín khúc chở hoài tuổi sông

Tiếng ru điệu võng nghiêng lòng
Nửa còn nửa mất, còn không bến nầy?
Đồng bằng gội nước miền Tây
Con thơ của mẹ vai gầy lớn lên.

Phong Tâm


Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

Nhớ 1

Như bụi cỏ may bông rối hạt
Như phờ phờ tóc mẹ phai sương
Như xuân bỏ lại chiều không khói
Đứng giữa quê mà nhớ cố hương.

Phong Tâm


Nhớ 2

Như nước đứng, trời không bóng mây
Như đêm quên ngày, chim thôi bay
Như chồi chưa thức, hoa còn ngủ
Anh trong lòng mà em đâu hay!


Phong Tâm

Sáng Xuân

Sáng vàng sân cỏ áo bông mới
Làn hương xuân ẩm hương da người
Nụ mai khoe cánh vạt the mỏng
Mắt bướm hồn nhiên, sương ánh tươi.

Nắng thắp tia hồng, xanh lá xanh
Mây qua cánh én thả nghiêng tình
Êm êm tiếng dế, mầm hương nhũ
Vườn mở lòng thơm, sẻ đón oanh.

Trong đôi mắt trong tuổi thơ trong
Hương vương sương hồng lên môi hồng
Đâu đó vầng trăng tròn đọng ảo
Đào Nguyên Tiêu đỏ tầng bông vông.

Tàn đêm xuân cũ, mừng xuân mới
Lộc non, chồi biếc thở thanh bình
Trần gian đi qua, đi không mỏi
Vạn thọ truyền chân giọt thủy tinh.

Phong Tâm


Cõi tình, Cái Tôi Mông Muội


Cõi tình một cõi trong ta
Như đàn ông giống đàn bà thôi em
Nắng cuối ngày thả xuống đêm
 Khói đồng với khói chiều mênh mông chiều

Đời sông, ta nợ cũng nhiều
Nên đời ta lãng mạn yêu vòng vèo!
Nợ người, chưa trả lại gieo...
Nên trong sổ nợ mốc meo nỗi niềm!

Cái cười mắt đẫn đờ điên
Vui gì, những kẻ xô nghiêng cuộc đời!
Rong rêu đá, bụi tường vôi
Đố em leo được, sóng nhồi đại dương?

Dễ thương sao nhọc nhằn thương
Trong ta tình cũng vô thường như nhau
Nhớ quên không xót mà đau!
Cái tôi mông muội, trước sau vẫn là...

Cõi tình... quá vãng trong ta
Như đàn ông, giống đàn bà thôi, em!

Phong Tâm
Tháng 3 - 2010


Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

Xuân Mỏng

Lắt lay lắt lay cành dương xanh
Em đi qua hơi sương mỏng mành
Em đi qua sớm mai ngược nắng
Có tiếng chim chuyền trong cỏ tranh

Đôi nhánh tim gõ không đều nhịp
Nhỏ nhoi chút nắng lạc hương vàng
Có mùi thơm, màu hồng, gió riết
Trong cõi tình sương khói trái ngang

Không phải hương, màu hoa, gió chướng
Chớm mai hồng ngập mắt trời xuân
Em đi qua đi qua sương mỏng
Nắng ngược về đếm tuổi kín bưng

Em đi qua màu xanh da trời
Mây lang thang hàng dương lam trôi
Tay chưa buông mà xuân đi vội
Em không hay tình đang chơi vơi

Có lúc xuân không đượm sắc màu
Nhỏ hồn lấp lánh bụi trong veo
Có lần hương thoảng qua trăm xứ
Khóa lụa vô tình xuân đuổi theo

Em lắt lay lắt lay cợt đùa
Không vàng mai, biếc gió, đong đưa
Xuân chân phương mà xuân trăm nhánh
Trong vòm xanh gờn gợn hương xưa.

Phong Tâm
Tháng Chạp - 1996

Treo

Treo ngày
Thả gió cuốn đi
Treo đêm
Ngăn bóng xuân thì
Đừng trôi
Treo thương
Gởi nhớ bồi hồi
Treo buồn
Bớt nhánh thêm chồi
Đa đoan
Treo xanh
Giữ lá lâu vàng
Treo hương tình
Níu thời gian
Với tình
Sương long lanh
Cỏ lung linh
Thơ bay lơ lửng
Hồn mình trong ta.

Phong Tâm

Lời Của Sông

Nước nói gì
Chân cầu bến đóng rêu
Chiếc xuồng be lá nhỏ
Con sào cắm lẵn mòn nín thở
Gật đầu nghe
Cục kịch...

Phù sa đắng vắt cạn lòng để ngọt
Bãi bồi cứ sống cứ chết
Dòng sông biến đổi hình hài
Thiên nhiên ngộ nhận con người
Ưu ái khắc nghiệt!

Ai thấy được lòng sông
Đất ở đất đi
Những con ốc sống dưới tầng trong đục
Nghe rõ tiếng nước thầm thì...
Thầm thì...

Phong Tâm

Bến Tre - 11.07.2010