Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

Thơ Mới Hiểu Người Thơ

Sẽ có lúc mặt trời mọc ở lòng sông
Anh hy vọng một ngày mắt em nhận thấy
Nơi đời sống tự nhiên thuộc lớp bềnh bồng
Hớp bọt nước bình yên nghe sóng dậy.

Em bơi xuồng động mái dầm cá nhảy
Biết đời quê còn trĩu gióng trên người
Em không thể gọt đất bồi trang trải
Hết nợ bùn lại vướng nợ son môi.

Nhà thơ không ăn được thơ mình để sống
Chữ nghĩa trong thơ ăn sống được nhà thơ
Nếu em quí vì tội anh nói ngọng?
Phạt cái hèn bẻ bút... cuốc nền xưa!

Đêm mối mọt ngốn từng trang sách tối
Thế gian này gầy guộc sống như mơ,
Tự huyễn hoặc gọt thơ ra gạo được?
Móng tay người, giũa rớt... móc ầu ơ!

Anh mong đợi ánh đèn đom đóm nhỏ
Đốt đêm buồn treo lấp lánh ven sông
Bầy cá lạc, về đồng ăn lúa đổ...
Bọt mương quê nuôi lớp lớp rồng rồng.

Phong Tâm


Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Cúc Vàng

 











Vạt vàng áo cúc trinh hương
Búp non chưa mở nhụy vương vấn người
Khuôn rằm mim mím nụ tươi
Trái tim son cứ trêu đời yêu hoa
Xin đừng khép kín đôi tà
Sợi tơ lụa nõn, đài tha thiết chờ!

Phong Tâm
20.4.2014


Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Dấu Chân

Khi những dấu chân lún đất học làm người
Ta không nhớ nữa - thứ gì còn sót lại
Có thể trên da: sạm, dày, đen, tái...
Bề mặt sần sùi, bề trái bóng trơn

Khi chôn tới gối chân mới nghe được tiếng rên
Của đất, của sình, của ngón chân, bọt nước...
Lại thèm được bơi trong giếng sữa tình
Nếm chất thơ trong - khỏa mùi ảo giác

Khi ngón chân ấn xuống dấu chân thành dấu ngược
Là lúc đất trở thành bụi cát khép hình vuông
Gió xoáy lên xóa hết, biến vòng tròn
Chợt nghĩ đến những gì đang còn mất

Khi đặt chân lên một tầm cao của đất
Một đời người, cộng với nấc thời gian
Có sinh thành, khờ dại, có khôn ngoan
Ta muốn đắm giữa dòng trăng, suối ngọc

Khi cảm nhận -  đời cũng ngắn chừng sợi tóc
Cõi tư riêng xích lại với tình người
Ta muốn yêu, để mau khóc, nhạy cười
Và muốn bước ra ngoài chơi vơi sóng

Tìm lại chính mình - nếp thời gian tĩnh động
Cốt cách sông ngòi - lẽ sống biển khơi
Những dấu chân cát lún có hình người
Ai biết được ngẫu nhiên hay định ước?

Khi những dấu xuôi vẫn in lên hình dấu ngược
Mặt đất hình thành những bóng nước pha lê
Ta đã đi và đã biết quay về
Chưa dừng lại bởi hồn tha thiết sống.

Phong Tâm
29.11.1994


Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

Mùa Thương

Lặng nghe mùa đổ mưa Ngâu
Hằng hà giọt rụng bắc cầu Chức – Lang.
Tiếng chuông vọng lẫn lá vàng
Bóng cha hồn mẹ nhang tàn khói bay

Phong Tâm
Vào thu, 13.08.2013


Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

Xác Bướm

Ai biểu đẹp
Đôi cánh sặc sỡ
Đời ngắn ngủi sao
Cái kén
Cần cù
Lay lắt
Giấc ngủ xanh thuôn tròn
Gió vuốt
Lá ru
Cỏ đồng óng mượt
Hãnh diện hóa kiếp
Hãnh diện lượn lờ mê hút
Trước ánh bóng giọt mật, hương hoa
Cái đẹp vẫn có thể
Trên khung ép

Phong Tâm