Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Mượn Buồn

Tiếng chim chết ngộp đùi vườn
Trái cây chín lượm vô thường về chôn
Trái thơm hay tiếng chim thơm
Bờ chua chát mọc cây cơm nguội già
Ta rằng ta thiệt là ta
Vẫn còn chỗ chứa vui hòa, khóc ngon
Lá vàng đội lá xanh non
Cành khô giơ cánh tay mòn chờ chim
Hồn xưa, nhắm mắt quơ tìm
Thân sơ thất sở đường tim cạn dần
Lóng xương khô trộn xà bần
Mớ tro bụi lún, mộ phần cũng đau
Mượn buồn, nợ trước trả sau
"Tự chôn mình xuống, tự đào mình lên"
Một liều nhớ một liều quên
Tiếng chơi vơi sặc nước lên bốn bờ
Lạ, quen, chỉ kịp bất ngờ
Xưa không biết giận bây giờ còn thương.

Phong Tâm


Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

Cánh Thư














Thư em gởi chắt chiu từng câu chữ
Trên giấy in trắng lạnh toát hồn anh
Đêm đẫm sương, trăng gợn, lá rung cành
Sao phên nứa, mành tre chưa thấy động

Thư em viết trong giờ tim lặng sóng
Hay đứng ngồi theo bóng chữ Y hoa?
Anh tin rằng tình em lắm thiết tha
Nhưng lòng vẫn thấy xa và cứ nhạt!

Cánh thư dài, tràn no mà vẫn khát
Thèm một câu chữ viết mực tay người
Từ tâm hồn trắng đọng xuống tinh khôi
Dòng xanh nhớ nở tươi như hoa mộc

Gởi lại em mảnh tình thời đi học
Mực tím phai, giấy tập ngả màu vàng
Vẫn còn hơi tay cũ ngấm từng trang
Chưa bay mất dẫu thời gian lầm lũi…

Phong Tâm


Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

Anh Là...?

Anh là gió là mưa hay là nắng
Là gió mùa êm thổi lúc vào xuân
Là giọt mưa đọng ướt lá bâng khuâng
Hay sợi nắng rơi ửng hồng đôi má?

Anh là suối là sông hay biển cả
Đẩy đưa thuyền xuôi ngược khắp viễn phương
Để bến xuân ảm đạm lúc chiều buồn
Để trăng sầu đêm tự tình than thở

Anh là sóng vỗ về lên phiến nhớ
Hay anh là tiếng vọng của biển đêm
Anh là bờ cát trắng lót chân mềm
Đưa bước em lạc vào miền ảo mộng

Anh là cội thu phong bên hồ vắng
Hay là nguồn suối mát tắm sầu thơ
Anh là người mang đến nhiều ước mơ
Xoa dịu lắng tiếng lòng đang nức nở!

Yên Dạ Thảo
12.04.2012


Đưa Em Về...

(Họa từ bài “Anh Là…?” của YDT)

Đó là tiếng tim buồn em trăn trở
Là hương thơm, mật ngọt ủ men nồng
Đón mai vàng thay lá, buổi tàn đông
Là mực tím, cỏ non, lòng phượng đỏ

Vạt áo trắng, con đường xanh bước nhỏ
Đưa em về tìm lại tuổi xuân nguyên
Thuở hồn nhiên, rồi em sẽ bình yên
Là cánh gió ru thuyền trên biển lặng

Phong Tâm


Tiếng Thời Gian

(Từ Đưa Em về của Phong Tâm)

Tiếng cỏ cây thì thầm đêm tịch vắng
Và tiếng buồn xa vắng của thời gian
Tiếng thở than nuối tiếc tuổi trăng vàng
Thuở hồn nhiên, thanh xuân, thời áo trắng

"Là cánh gió ru thuyền đêm biển lặng” **
Đưa em về dĩ vãng góc trời mơ
Tuổi ngây thơ mộng mị chuyện vu vơ
Tình bướm hoa hư vô như mây gió

Sóng ả êm đưa thuyền về bến nhỏ
Mùa yêu thương hoa rộ trong nắng hồng
Không tiếng lòng thổn thức lúc vào đông
Cánh mai vàng nhẹ buông nhường phượng đỏ

Nay xem lại lá tình thư anh ngỏ
Vội trao tay chiều lá đổ mùa qua
Người đi xa… để lại bóng nguyệt tà
Và tim úa đêm thu sầu trăn trở

Trang thơ cũ đôi dòng còn viết dở
Tím màu buồn loang nhớ ý tình thơ
Ép hoa mơ sắc phượng thắm đợi chờ
Tiếng ve sầu ngẩn ngơ mùa nắng hạ…

Yên Dạ Thảo

** Trích thơ từ Đưa Em về của Phong Tâm

Theo Tiếng Thời Gian

Đường quê nhỏ đây rồi thân thiết quá
Tiếng chim xa, đôi bướm lả trong chiều
Cỏ hoàng hôn xanh lặng, nhạc đồng reo
Ơi bóng cũ làm sao thương nhớ quá !

Đêm vội vã, trăng non về vội vã
Ánh mắt nồng sương lá ngậm môi trăng
Tuổi thơ em trong ngăn tuổi thơ anh
Chiều hôn gió đôi bóng thành giọt nắng.

“Thuở hồn nhiên, thanh xuân, thời áo trắng” *
Mực tím còn thơm hương tóc em không ?
Bìa vở xanh – trang ép bướm phượng hồng
Nét lưu bút vẫn chồng tên ghép ảo ? …

Là cánh gió ru tình hương dạ thảo
Qua biển đời … bạc áo trở về sông
Bến lục bình tím bãi cứ ra bông
Tím vẫn tím trôi suốt dòng vẫn tím

Tiếng thời gian nhẹ mà tim nhói lịm
Lá lay qua trăng khuyết kiếm chiều tà
Nhớ thì xa … buồn ở rất gần ta
Nhơ' vẫn nhớ, gạt buồn ra lại tiếc !

Phong Tâm

* Viết tiếp và trích thơ Tiếng Thời Gian của Yên Dạ Thảo


Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

Níu Lại Thời Gian

 (Từ Theo Tiếng Thời Gian của Phong Tâm)

“Nhớ thì xa … buồn ở rất gần ta
Quên vẫn nhớ, gạt buồn ra lại tiếc!” *

Thuở hoa niên mộng đời màu xanh biếc
Một trời mơ và một cánh đồng thơ
Hái trăng sao, thêu hoa bướm, đợi chờ
Nghe chim hót líu lo đường quê nhỏ

Nắng chiều buông, vài sợi còn vương cỏ
Tuổi mây hồng cánh gió cuốn lang thang
Để hoa trăng buồn bã đến thu tàn
Ngăn thơ anh, có võ vàng thương nhớ?

Lưu bút xưa ép cánh hoa  phượng đỏ
Tên bướm hoa nét chữ tím đầu trang
Mực mờ loang theo ngày tháng hạ tàn
Hương tóc xanh, nay vẫn còn phảng phất

Cánh gió xa, thời gian làm tất bật
Ngược biển đời … ru giấc mộng phù vân
Giòng trầm luân cuốn hoa tím bâng khuâng
Buồn ngược xuôi dần tàn trên sông nước

Thời gian ơi, xin hãy dừng chậm bước!
Cho lá cành không ướt đẩm thu sương
Ngọn gió đông ngưng lay tuyết trắng buồn
Nắng xuân hồng ấm hồn Yên Dạ Thảo

Yên Dạ Thảo

*Trích thơ “Theo Tiếnng Thời Gian” từ của  Phong Tâm


Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

Như Một Que Kem

Có gì như một que kem
Chảy trên môi buốt, chợt thèm tuổi thơ
Bờ đông, chưa hết sương mờ
Lại nghe bão dậy đâu bờ bến tây

Ngàn trùng không một bóng mây
Thuyền trôi dạt mất vòng tay biển đời
Trăm năm sóng bạc mù khơi...
Ngồi nhìn thấy nửa mặt trời hoàng hôn

Phong Tâm