Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

Cám Ơn Em Chiếc Xuồng Thơ Lặng Lẽ

Sẽ ở lại Tháp Mười đêm nước nổi
Cánh đồng sen trăng gợn lá chao vàng
Mênh mang cũ mênh mang bờ bến mới …
Tiếng chèo nghiêng chẻ nước sóng xô ngang.

Qua sông Tiền, về Hậu giang không vậy?
Bến lưới giăng trên những nhánh sông nào?
Điên điển nở, cá rô vàng chưa thấy?
Rớt mùa này hy vọng được mùa sau!

 Đời chạy ruộng vào phố người xa xứ
Gốc một trời, mơ trái ngọt trời kia …
Câu: “Thương nữ bất tri vong quốc hận”  (*)
Nghe như hàng chen chợ… hỏng, chờ mua!?

Đâu phải phải vậy, sen đồng bông súng ruộng
Ở cạn sâu gốc rễ vẫn cần bùn?
Bứng khỏi nước sẽ tàn hương rũ cánh
Đất trong mình còn đó thiếu hồn sông!

Cám ơn em chiếc xuồng thơ lặng lẽ
Gió đưa trăng về thương dấu cua đồng
Trăng đưa gió về nhớ bông bí rợ
Cõi tình người thơm gạo trắng nước trong.

Phong Tâm
12/2011

(*) Cổ ngữ 


Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Hiu Hiu

Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê
(Sơn Nam - Hương rừng Cà Mau)


Ta vừa đọc lại Khẩn Hoang(*)
Bốn mươi năm, sách tặng mang hồn người
Bút lưu: "Tình bạn tình đời
Và tình văn nghệ
Một thời thân quen".
Thơ ta trôi nổi lèm nhèm
Đến giờ chưa dám tỏ tên, bạn người!
Hiu hiu buồn hiu hiu vui
Hiu hiu nhớ hiu hiu cười, hiu hiu...
Nhớ người cười nhếch chân xiêu
Nước lên, bàn chuyện trời chiêu đãi mùa
Cái thâm, nửa thật nửa đùa...
Nói riêng ta hiểu đủ vừa ta nghe
Nuốt mặn đắng, nhả chua lè
Ngậm nghe, mới tận...viên chè Sơn Nam!
Nõn nà gió quất đuôi sam
Đau từ cuối đất, rêm ngang vạch trời
Cám ơn người tặng sách chơi
Cho ta đọc rách trang đời liêu xiêu!
Người đi hạt bụi đi theo
Nghiêng mình nhớ đất quê gieo hương rừng.


Phong Tâm

-------------
(*) Lịch Sử Khẩn Hoang Miền Nam
     Tác giả Sơn Nam


Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Hỏi

Đêm nay mặt trời đi vắng
Sáng mai vầng trăng ngủ vùi
Đừng hỏi chúng về đâu
Hãy thắp lên ngọn nến
Hãy thổi tắt ngọn nến
Khiêm cung bốn mùa luân vũ
Đừng hỏi chúng buồn hay vui
Khẻ rút kiếm gọt từng cọng cỏ
Mặt trời sáng lóa lau khô giọt mồ hôi
Ở trong ánh sáng rạng ngời
Tôi, Em ngày chạm ngõ.

Hồng Băng

31.12.2013


Lặng

(Từ Hỏi của Hồng Băng)

Gặp thiền nhân
Giữa trần đời – Tự hỏi
Hỏi như không hỏi
Hiểu như không hiểu
Ngọn cỏ đang cần gì
Tiếng dế chờ đợi gì
Mũi bút lêu từng chót lá
Vươn và rũ
Ta.

Phong Tâm

10.06.2014


Cô Tịch

Chiều mặt trời ngủ sớm
Lặng khuất cuối nẻo tây
Trong màn đêm cô tịch
Lúy túy bóng trăng say

Người thắp lên ngọn nến
Một vì sao vụt rơi
Vườn có con đom đóm
Quanh quẩn bay chơi vơi

Đêm chìm trong sương lạnh
Tiếng dế mèn lẻ loi
Khẽ tiếng buồn cỏ biếc
Một bóng tìm trăng soi.

Yên Dạ Thảo
11.06.2014


Tự Tại

(Từ Hỏi của Hồng Băng)

Có bao giờ ta tự hỏi
Mặt trời mặt trăng đi đâu
Luân chuyển ngày đêm thay nhau
Ghi dấu thời gian tình tự.

Đêm đen thay trăng nến thắp
Thấy đường đi đến nơi tìm
Trăng lên dịu dàng dẫn lối
Nến trăng sáng mãi trong tim.

Buồn vui do lòng nhân thế
Bốn mùa vô tri đến đi
Gán ghép buồn vui tội nghiệp
Thở than phiền trách ích gì.

Cọng cỏ tạo vật thiên nhiên
Gió đùa nghiêng theo chiều gió
Mặt trời nguồn ấm vô biên
An nhiên anh em đây đó.

Anh Tú
11.06.2014


Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

Thơ Là Ai

Thơ tình, tôi gói lá chanh
Nghe hương lục bát thơm hành ca dao.
Thả hồn bảy chữ, tám câu
Tay trước chạm núi, chân sau đụng nguồn!

Chiêm bao lảm nhảm tròn vuông
Tài riêng, mình chỉ quanh vườn gió trăng
Bóng thơ đuối giữa ao làng
Chân quê hóa kiếp, lại bàn chân quê!

Hiu hiu phố gió quán lề
Chán cơm Tàu, lại vỗ về cơm Ta.
Xác xơ tình ái thơ ca
Cai ghiền trần trụi chưa tha bệnh ghiền!

Một mai tôi nổi khùng điên
Ngắt hương sáu tám vo viên thả diều
Tôi và thơ cách tân yêu...
Kiều mà biết đọc là điêu đứng đời!

Phong Tâm


Lá Bay














Bên thềm thu khắc khoải
Nhớ lại chuyện ngày qua
Giọt thương rơi lên má
Giọt buồn phơi sương pha

Tình đi vào cổ tích
Một thoáng mộng mơ say
Như một trang huyền thoại
Thu cúc vàng lá bay...

Em xướng thơ anh họa
Như tình bướm say hoa
Em đóa vàng tươi nở
Anh vờn quanh vờn qua

Thêm một lần trăng tỏ
Thêm một mùa yêu thương
Tình nồng đêm sương lạnh
Hiu hiu gió sau vườn

Một thu rồi thu nữa
Bướm oải cánh đường xa
Vườn mơ hoang vắng lạ!
Hoa lá rơi la đà

Từ bướm kia xếp cánh
Mây bay bay về đâu
Thơ buồn như lá úa
Cuốn theo cánh gió sầu ...

Yên Dạ Thảo
Mùa Thu Canada - 2013


Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

La Đà Gió Bay














Thư xưa
Xem lại xót lòng
Mực xanh, giấy trắng
Tình hồng gởi trao

Bao mùa
Thay lá bên cầu
Vàng bao nhiêu lá
Vàng màu tình thơ

Một lần
Hò hẹn đợi chờ
Một người không đến
Một ngơ ngẩn buồn!

Trà Vinh
Đất Vĩnh Long vương
Chữ duyên không đặng
Chữ thương rã rời...

Qua bao
Mấy cái “mười mươi”
Thư ai còn đó
Với lời thiết tha

Người quê cũ
Người trời xa
Hương xưa, thoáng mộng
La đà gió bay...

Yên Dạ Thảo



Thơ Không Hồi Đáp

Bắt gặp LA ĐÀ GIÓ BAY của Yên Dạ Thảo, tâm sự người sao gần trùng hợp với tâm sự mình ở một thời xa xưa. Xin phép tác giả cho ghé vào làm bạn đồng hành để cùng lắng lại chút nỗi niềm. Xin cám ơn tác giả bài thơ.


Bụi xe
Từ chuyến khởi hành
Theo về
Bỏ lại phố thành
Sau lưng
Hàng cây
Ngược bóng qua khung
Nắng đầu ngày nhạt
Lạnh lùng gió ơi
Em ngồi vai chạm
Buồn rơi
Sợi hương tóc thả
Chơi vơi hồn mình
Mực xanh
Giấy trắng
Thơ tình
Gởi em từ độ
Bóng hình em vương
Bao năm
Biết mấy đoạn đường
Tờ thơ vàng ố
Lời thương chưa về
Bây giờ
Trên bến sông quê
Lá xao vàng
Rụng ven lề
Gót sương…

Phong Tâm
09.06.2014


La Đà Lá Bay














(Từ La Đà Gió Bay của YDT)

Nhớ xưa câu chuyện nao lòng
Đơn phương … em được tình hồng ai trao
Một ngày chân bước qua cầu
Tình buồn thêm nét xám màu văn thơ

Xưa tự hẹn… tự đợi chờ
Em nào có biết… ngẫn ngơ người buồn.
Ngọt ngào Vĩnh Long vấn vương
Lỡ trao sai mối yêu thương…tình rời

Kỷ niệm của thuở đôi mươi
Bây giờ nhắc lại mong lời thứ tha
Người ơi! Ở chốn trời xa
Xem như là chuyện la đà lá bay!

Anh Tú
07.06. 2014


Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014

Đường Biên Lạnh

Xa đâu một tiếng đàn rơi
Mà xôn xao gió mà chơi vơi tình
Thảo nguyên xanh, cỏ non xanh
Bóng con thỏ trắng mong manh lạc đường

Cột biên cắm mốc rêu buồn
Tình gần cứ lạnh, chia đường lại sôi
Lá trầu têm đỏ vạch vôi
Nằm nghe đất thở thay lời trái tim

Xa đâu quên nhớ triền miên
Rướn hồn nhập vía vô duyên buộc mình
Tạo nhân thì hái nghiệp tình
Lìm kìm có thể biến kình ngư không?

Riêng tư lòng dễ xa lòng
Nhọc nhằn đo đếm biển đông bủa nhồi
Thả mồi tình nhấp ngoài khơi
Chỉ trào bọt sóng trêu cười phù du.

Phong Tâm