Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

Em Đưa Xuân Về - Em Về












Em Đưa Xuân Về
 
Em về mua chịu thời gian
 Ôm cây mừng tuổi bạt ngàn lá xanh
Áo vàng Mai, vạt mỏng manh
Thả hương xuống trọn đời anh thơm đầy
 
Em về giũ nắng, hong mây
Mơn tay vuốt sợi gió gầy thẳng suôn
Tóc thơm, thơm nhẹ đầu giường
Món quà thương gói trong vuông vắn tình
 
Hạt sương màu nắng thuỷ tinh
Bình minh trong suốt hương bình minh xuân
Em về cỏ lá hoa mừng
Đưa anh tới chỗ em từng băng qua !…
                 
Phong Tâm

*****















(Cảm tác từ "Em Đưa Xuân Về" của Phong Tâm)

Em Về...
 
Em về mua chịu thời gian (*)
Không tiền, bạc nén, thoi vàng đổi trao
Đổi anh nửa giấc mộng đầu
Tơ tình một gánh sắc màu thủy chung
 
Em về nhờ gió đầu xuân
Đưa em tìm lại bâng khuâng tuổi hồng
Ngày chờ nắng rạng đầu thôn
Đêm tìm đom đóm trong vòm hoa mơ
 
Em về gom nỗi thương chờ
Câu yêu, vần nhớ,  lời thơ thắm tình 
Sương khuya lóng lánh thủy tinh 
Đọng cành hoa mộng trong bình minh xuân 
 
Em về hoa bướm vui mừng
Tình anh trải lối nâng từng gót son
Trăng xưa anh giấu đầu giường
Nay xin hỏi mượn soi đường em qua
 
Em về tìm lại ngày xa
Bên dòng sông nhỏ có hoa tím buồn
Nhờ đò ngang ghé bến thương
Thăm người tri kỷ tơ vương trĩu lòng
 
Em về ngắm cảnh hoàng hôn 
Lắng nghe tiếng gió ru hồn thâu canh 
Thầm thì hoa cỏ lá cành
Đêm chìm, tiếng lặng thời gian rơi đều
 
Em về nhặt gió xuân chiều
Hong bờ tóc rối  điểm nhiều thu sương!
 
Yên Dạ Thảo
19.03.2013
 
(*) Trích thơ “Em Đưa Xuân Về” của thi sĩ Phong Tâm


Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

Em Về Mùa Nước Nổi


Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm: Đỗ Hải
Tiếng hát: Thúy An




Em Về Mùa Nước Nổi
















(Bài thơ viết tặng Khúc Giang)

Mùa nước nổi lềnh bềnh xác lá
Bến sông Tiền tăm cá bóng chim
Về nơi nào bấy chiều nghiêng
Lục bình trôi dạt, con thuyền xưa đâu?

Trăng hạ huyền hanh hao trắng khuyết
Nắng ngày lên vẫn tiếc đêm sâu!
Bần gie, rũ nhánh bên cầu
Tre dừa giao lá, ve sầu lẻ rơi

Người về sau giọt trời thu rụng
Bước lặng thầm vỡ vụn tình quê
Chưa vui, buồn đã quay về
Nghĩ thương thân phận, vừa nghe bồi hồi!

Sóng xô bờ chơi vơi bông sậy
Đường thôn trang gập gãy chập chùng!
Hình như ngọn bấc vào đông?
Phù sa đùa đẩy mênh mông bến bờ!...

Người năm cũ bơ thờ một bóng
Màu nước son còn đọng bao ngày?
Nhớ thời vạt áo cỏ may...
Dòng sông hờ hững xa hoài vẫn xa!

Phong Tâm


Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

Như Thường


Như thường
Trần ai
Tịnh

*****

(Chuyển thể Lục Bát từ bài thơ Haiku "Như Thường" của YDT )


Như Thường
Chẳng là cỏ chẳng là hoa
Dịu hương nhẹ sắc gần xa bình thường
Biển đêm lặng bóng thùy dương
Cái tôi mông muội trên đường như không

Phong Tâm
08.12.2016




Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

Thơ Haiku - Chuyển Thể Lục Bát











1. Khói mây giấu mặt trời
Chuồn chuồn lửng lên cao xuống thấp
Mưa giao mùa chưa nguôi

Mưa giông
Sương mờ giăng khói mịt sông
Mưa thu chưa dứt, mưa đông còn nhiều
Chuồn chuồn bay thấp đìu hiu
Lên cao chấp chới thêm chiều mỏng manh
  
2. Ngọn Bắc lả về Nam
Con én lẻ chao nghiêng đôi cánh
Hừng đông khói sương giăng

Con én lẻ
Bấc non lả ngọn cành nam
Một con én lẻ bên vàm sông trong
Nước lên, cá ngược xuôi dòng
Ban mai sương khói, mưa giông mịt mù
  
3. Mưa giông
Những giọt cuối mùa lá rụng
Cội già một cánh mai

Buổi sáng
Tối sầm chưa kịp hừng đông
Tàn thu còn nuối tiếc lòng rưng rưng
Lẫn trong ngọn bấc lạnh lùng
Ngẫu nhiên trùng ngộ thẹn thùng cánh mai

4. Nắng lạnh
Chim chài cá lao xuống
Xao mặt ao bèo

Xao động
Gợn mây se lạnh sớm ngày
Chim chàng chài rập rình ngoài cánh sương
Mặt bèo lặng tựa đài gương
Bỗng xao qua một tiếng buông lạnh lùng
  
 5. Gói xôi ẩm
Mùa hè của chị quét lá
Đêm đông phố phường

Chị quét lá
Ấm hơi người lạnh gói xôi
Vẫn còn lẫn với mồ hôi mặn nồng
Chị người quét lá mùa đông
Mà nghe nắng hạ dưới lòng phố đêm

Phong Tâm
05.12.2016


Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

Thoáng Lặng















Làn gió nhẹ thoảng qua. Tiếng chim rượt đuồi trên cành ngọn. Đôi bướm trắng chập chờn

Có lúc ngồi một mình, chợt hồn lâng lâng. Thời tiết chuyển mùa một chút hương đi chầm chậm, đến gần - gợi nhẹ - bâng khuâng... Bỗng nhớ miên man

Tôi chờ xuân như chờ đợi người xa hẹn về.

Vô tình gắn trên môi nụ cười từ khi nào mà tưởng chừng thổn thức thời mới lớn. Thương người đi, để thương ở lại!

Những búp nõn chưa thành hoa, hình như cũng trông ngóng dáng xuân về giữa khung trời mượt mà thắm đẫm

Tôi che mắt nhìn một cánh hoa chen nở trên cành từ khi nào mà tôi không hay!

Phong Tâm
(01.12.2016)



Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

Già chưa?

Không phải nắng, chẳng phải mưa
Lờ mờ lãng đãng, sao chưa thấy buồn?
Chập chờn như ánh trăng suông
Nửa lạnh nhạt, nửa nồng hương... lạ kỳ!
Về chưa tới, dợm lui đi
Nhếch môi, vẫn héo đôi mi, hững hờ
Có gì như dở dang thơ?
Một câu bỏ lửng, một tờ bỏ trang!
Quên từ, nhớ ý... bắt quàng.
Biết quen, tên cứ tiềm tàng, ngộ hôn!
Nằm thao thức, dậy bồn chồn...
Đang bần thần lại thả hồn mông lung
Tịnh yên, gạt phắt khật khùng!
Bỗng nghe rõ tiếng côn trùng giữa khuya.

Phong Tâm
15.11.2016


Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

Giấu Quên

Nghe thao thức rớt cạnh giường
Nhịp trăng gió mỏn theo đường dế khuya
Nằm nghiêng lắng giọt sương về
Tiếng lòng năm cũ ngang lề mắt đêm.

Bây giờ mộng cháy vàng thêm
Nổi chìm qua ngấn lệ em, tưởng chừng....
Xa rồi giọng nói người dưng
Mốt mai nhớ cũng ngập ngừng vậy thôi!

Bước đi là bỏ chỗ ngồi
Dấu chân sót lại mồ côi một mình!
Thưa rằng cát bụi làm thinh...
Có xuôi ngược bởi vô tình đợi mong.

Nay còn nửa cánh môi cong
Đem phơi từ độ hai lòng chia đôi!
Để dành một đốm nhỏ thôi
Treo bên dấu lặng trong đời chưa quên.

Phong Tâm
14.11.2016


Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

Cô gái, hoa và dòng sông

Lục bình trôi trên sông tìm ra biển lớn
Mùa nước đổ về, sương mù rơi giăng kín
Chiếc xuồng xa xa… không nhận rõ bóng người
Tháng chạp đưa bông sậy vào gió chướng
Cúc tím đồng hưng hửng đón rừng mai.

Nắng ấm, cơn mưa cuối mùa dọn bước
Thoáng hương lùa trong buổi sớm tinh mơ.
Cô gái nhỏ chưa rời vóc dáng ngây thơ
Em vô tư, vẫn mặn mà duyên… trước tuổi!
Bông lục bình vừa trôi vừa vẽ đường tím nổi
Nép bóng bần, dợn sóng, mê mải…mắt nhìn em!

Cô gái miền quê nước ngọt, gót chân son
Trên đất lún chưa mòn da – bờ tóc mượt
Em vẫn hồn nhiên như cánh hoa tắm ướt…
Quê hương mình, không thể thiếu một dòng sông
Thiếu lục bình trên sóng, thiếu vắng mênh mông…

Cái Mơn, chớm xuân (2017)
Phong Tâm


Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

Cây Rau Giống

Người đàn bà
Hình như...
Gầy guộc!
Áng chừng ngoài bảy mươi
Đội chiếc khăn rằn vắt chéo qua trán
Với chiếc rổ quảu đựng bầu cây rau mầm
Ngồi im lìm giữa buổi chợ đông
Mỗi loài đôi ba cặp
Tan trưa nào cũng còn sót lại.
Người đàn bà, bán cây giống 
Chưa khi nào thấy bán trái
Hàng ế mang về, bà gởi nơi đâu?...

Chớm xuân 2017
Phong Tâm


Thứ Hai, 14 tháng 11, 2016

Cô Gái - Chậu Hoa

Không đợi Tết
Ngày thường em vẫn bán
Những chậu hoa: xanh- vàng- đỏ- tím...
Cô gái chăm chút từng ngày
Khách mua về chưng, trồng
Vùi xuống đất, cát...
Khi hoa héo úa lụi tàn
Dẫu còn chút hương thơm thoảng
Chị hốt rác bưng bồng đặt lên xe ba gác
Đưa về một nơi xa...

Chớm xuân 2017
Phong Tâm


Chị Xuân

Hỏi nè,
Cái tên cái tuổi?
Thưa rằng:
Tên xấu xí - Tuổi chết đuối.
- Mặt mày hình tướng ra sao?
- Thô kệch - sần sủi - nói ngọng!

Chị nghe. Liếc xéo, ngoảnh đi...
Dạ thưa. Đừng làm em quê!

Xin hỏi,
Đồn rằng... chị Xuân đẹp lắm?
Có người nói: " cái xuân già" ?
Chị ngoách chị hờn chị xí...
Rằng là chị có trước em!
Nhan sắc vượt qua thời gian.

Nè,
Bỏ thôi lếu láo chuyện gàn
Tết nầy ăn chi vui vậy
Đi đâu sao không hái trái?
Thằng em...dễ thương!

Chớm xuân Đinh Dậu (2017)

Phong Tâm


Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

Ngóng Xuân

Lạnh lùng một chiếc lá rơi
Sương trong lòng bấc, thu dời đông sang
Vườn mai búp nụ chưa vàng
Hiu hiu gió chướng xao làn tóc mây

Ngày xa  khuất bóng đêm dài...
Đợi hừng đông, ngóng chiều lay lắt buồn!
Nhón chân vói lấy cành suông
Xanh gầy nuỗn, mốc meo buông...xanh rờn.

Chờ xuân, xuân dỗi...giận hờn
Bóng khăn, chéo áo khi vờn khi quên
Hoa trông từng buổi nắng lên
Vỗ về duyên sắc, say bềnh bồng hương

Đâu rồi xuân lạc mùa thương
Gọi bao cánh én xa phương trở về
Không dưng mà nhớ bộn bề
Đứng trên quê...nhớ tình quê ngập hồn.

Phong Tâm
Thềm đông, đêm Cái Mơn (2016)


Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

Thu Vẫn Còn Đây














Sài gòn ơi,
Bây giờ thu đã tàn chưa
Chiều mưa ngập nước, đường thưa bóng người
Xe qua từng buổi chợ đời
Phố đau người cũng rã rời trong mưa

Quê mình ngọn chướng về chưa
Đường chiều vẫn đổ cơn mưa cuối mùa
Thu vàng trải lá ngõ xưa
Nắng còn rơi những sợi thừa vương cây

Nơi ta thu vẫn còn đây!
Chợt mưa chợt nắng trong ngày trong đêm
Trăng nghiêng rớt bóng bên thềm
Bỗng dưng nỗi nhớ êm đềm len tim

Đêm nay tiếng gió im lìm
Phải chăng quên nhớ ru mềm giấc ngoan
Vườn phong lá đỏ chen vàng
Long lanh sương mỏng đọng ngàn cánh thu.

Yên Dạ Thảo
07/11/2016


Rồi Sẽ Sang Xuân














Gởi em mùa thu

Sài Gòn ngập ngụa trong mưa
Cây xanh đổ gốc giữa mùa thu rơi
Bao nhiêu số phận đổi dời
Đau như những chiếc lá rời cành trinh

Thưa em, đừng trách chi mình
Nắng mưa là chuyện duyên tình thế nhân
Trăng suông chưa kịp mãn phần
Thì thôi hãy đợi bước chân xuân về

Những luồng bấc lộng hoang mê
Kiếp người hứng chịu ba bề lạnh căm
Khi nào năm cũ tàn năm
Mới mong có góc giường nằm trong chăn

Trời thu đông cứ nhập nhằng
Giá như gió nghịch, mây giăng sớm tàn
Về đi em đợi xuân sang
Thở chung buồng phổi xanh ngàn lá xanh.

Phong Tâm
09/11/2016


Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

Ba Tháng Mưa Dầm

Đôi khi cầm cây củi tàu dừa thay gậy
Đôi khi cầm cọng tàu cau nương tay
Đội nón chằm lá ruộng
Khoác lên mình chiếc áo tơi;
Xách gàu lá bện
Từ bụp dừa nước - tướt lá phơi...
Tưới liếp rau, một mưa ba nắng khô gầy!

Bỗng dưng bão bùng...
Kéo theo cơn áp thấp...
Mưa ngày sầm sập
Mưa đêm dầm dập
Sáng không ngừng
Tối không ngơi
Ngồi bó chân nhìn ra, trời mù mịt...
Nằm nghe lách tách mưa rơi.

Ngủ không được
Thức không được
Đi không được - đất sình trơn trượt
Nghĩ tới vườn rau
Chạnh nhớ ai...

Cái Mơn những ngày áp thấp, 11/2016.

Phong Tâm 


Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

Nhớ Một Dòng Sông















Mới thôi
Như vừa chợp mắt
Không tin được
Thời gian
Ôi! Thời gian…
Dài dằng dặc…
Thoắt!
Mười mấy năm vụt qua cánh chim
Trời Berlin
Đêm Noel lạnh!
Ngày tuyết phơi…bạc áo cánh đồng cò
Cành thông thủy tinh rũ lá
Bông gòn bay giăng giăng trắng xóa
Lớp lớp phủ triền đồi
Dòng sông Rhine êm đềm xanh biếc
Chảy qua nguồn…
Nhớ!
Chơi vơi…

Phong Tâm
Cái Mơn - 02.11.2016


Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

Đóa Hồng Trong Mưa Lũ - Thiên Hương












Đóa Hồng Trong Mưa Lũ

Hỡi đóa hoa hồng rực sắc hương,
Em tăng nét đẹp cõi thiên đường!
Hùng tâm vấn bước ngàn giông bão
Bác ái dâng đời một tấm gương
Xác dẫu rơi lầy buông nhịp thở
Lòng còn giữ thuốc gói niềm thương
Mây chiều khóc tiễn người con gái
Cuộc sống tươi màu tựa ánh dương

Bửu Tùng
25/10/2016

*****

(Cảm họa: Đóa Hồng Trong Mưa Lũ của Bửu Tùng)

Thiên Hương

Nơi nầy đất hóa nụ thiên hương
Giữa chốn trần ai ngát thiện đường
Chí sáng khôn chùng cơn bão dữ
Tâm hòa quyết phẳng tấm đài gương
Bao người ấm cật thường vô cảm
Lắm kẻ tan lòng lại đẫm thương
Vóc nhỏ thư sinh dòng biển lớn
Ngàn sau đồng vọng tiếng thùy dương

Phong Tâm
30.10.2016


Tháng Mười Chưa Cười Đã Tối - Vẫn Như Bình Thường












Tháng Mười Chưa Cười Đã Tối

Tháng mười chưa kịp cười trời đà tối
Như em bỏ tôi khi …được mươi năm
Trẻ thơ đang vui gục đầu bối rối
Anh ngơ ngác buồn dõi mắt xa xăm.

Giáp chu-kỳ, thu đất trời trở lại
Em trôi giạt về đâu mất biệt tăm
Em, lẽ sống ngàn con tim chờ đợi
Hãy về đi! Cùng xây lại tình thâm.

Không có em cuộc đời này cằn cỗi
Chờ ngày về dù có đến ngàn năm
Không riêng anh mà cỏ cây cũng thế
Ước mơ này có là mộng xa xăm?

Trong em tiềm tàng muôn ngàn sức mạnh
Ban cho đời hạnh-phúc lẫn huyết, tâm.
Nỗi nhớ đã muồi… mươi năm xa vắng
Em hởi em! Đừng chối bỏ tình thâm!

Anh Tú

****

(Cảm tác từ Tháng Mười Chưa Cười Đã Tối _ của Anh Tú)

Vẫn Như Bình Thường

Ngày còn hòa hợp gặp nhau
Lòng người sao mãi chênh chao than thầm
Ba mươi dương, ba mươi âm
Tháng mười, tháng chín đương nằm cạnh đây
Sớm mơi nầy mới đổi thay
Âm, dương… luyến cũng đành chia tay buồn
Tháng mười ngày vắn vì sương
Tháng năm đêm vắn vì thương mặt trời.

Phong Tâm
30.10.2016


Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

Hương Thu - Hồn Thu














Hương Thu

Một chiếc lá chao nghiêng
Chợt vàng lay áo trắng
Mái tóc ngang lưng mềm
Thả hương trong gió thoảng

Một góc nắng thu sang
Cúi lượm mùi thơm đọng
Gởi trên nụ hoa vàng
Mấy mùa thương ủ bóng

Có không chiều thu nầy
khi cúc vàng chớm nở
Hương tóc xưa lại về
Góc chiều thương đẫm nhớ

Một chiếc lá chao nghiêng
Nắng trong mưa bỗng ấm
Hương cũ tưởng đâu chìm
Cánh vàng bay vẫn thắm

Phong Tâm
31/08/2016

*****

(Họa từ "Hương Thu"  - Phong Tâm)

Hồn Thu

Một bóng trăng treo nghiêng
Nơi góc trời đêm trắng
Gió lay tóc liễu mềm
Thềm khuya hơi sương thoảng

Một tia nắng thu sang
Cành hạ vương chiều đọng
Lá biếc, hương cúc vàng
Trầm tư một chiếc bóng

Một góc vườn sáng nay
Đóa hoa lòng chớm nở
Man mác gió xa về
Chở hương thu miền nhớ

“Một chiếc lá chao nghiêng”*
Buồn rơi trong chiều ấm
Ngỡ hồn thu lắng chìm
Nhạt hương tình đẫm thắm!

Yên Dạ Thảo
17/10/2016

*Trích từ bài thơ Hương Thu _ Phong Tâm