Thứ Hai, 6 tháng 3, 2017

Sông chảy qua đêm














Anh đốt thơ anh lấy tro nhúng khói
Em ơi, đừng đọc phí thời gian!
Sẽ bắt gặp trăm năm những lời nói dối
Bên bếp un - trên võng - dưới trăng.

Những con chữ viết bên vườn yêu rỗng
Ươm các loài hoa, ủ các mùi hương
Tình ký ức, ý trong đầu tưởng tượng...
Thực tại chỉ là hoang ảo, hư sương.

Anh tắm gió thơ, ngủ chung với bóng
Dệt nên hình từ chỉ nhện hóa tơ nhung.
Em ngả xuống đời anh, tựa bờ vai mỏng...
Bóng nghiêng chiều, cứ ngỡ buổi hồn nhiên!

Hôm nay em về, anh nhóm tàn thơ nhúng khói
Vẽ một vòng đời thực, nhốt vu vơ...
Anh trả nợ tình bằng cánh tay lót gối
Hoàng hôn xanh, đêm trắng, sóng ru bờ...

Phong Tâm
(03.03.2017)


Còn những ngày nắng lên














Trăng tan rồi đêm ơi
Sao hôm vừa mới lặn
Tiếng gà khuya chơi vơi
Sương giăng mờ lối hẹn

Mây muôn chiều trôi xa
Cuối trời không nắng gợn
Có mùi thơm không tên
Một loài hoa nở muộn

Đêm nhẹ bước cùng đêm
Lời thay lời lặng im
Lắng nghe làn gió thở
Thả nhớ vào cõi quên

Như buồn không khóc được
Dội xuống cơn bão lòng
Tình xuôi theo bóng nước
Thời gian là con sông

Kéo mặt trời xuống thấp
Tìm lại bến trăm năm
Đêm thôi sầu lắng đọng
Còn những ngày nắng lên.

Phong Tâm
(02.03.2017)


Đơn giản như dòng sông trôi

Ngày như bóng cá ngớp hơi
Người quen quên mất tên người rất quen
Phù du tranh cãi với đèn
Vỏ cây khô cũng bóc tem ra nhìn
Nghe thơm mùi cỏ thình lình
Bụi gai mắc cỡ biết mình có bông
Nước trên dòng chảy tìm sông
Người ta lội ngược chỉ mong vào đền
Bỏ chiều xuống, bỏ nắng lên
Thời gian chẳng nhớ cái tên là gì?
Anh dừng bước để mà đi...
Bởi đơn giản lúc đương thì cũng quên.

Phong Tâm
(22.02.2017)


Em Tôi

(Tưởng nhớ út Nguyễn Thị Cưu)

Em đi tìm giấc yên bình
Xa dòng sóng đục, quên tình đa đoan
Buông chìm nổi, bỏ cưu mang
Nhẹ tênh như cánh gió ngang lưng trời

Vay trần lụy, trả biển đời
Về nơi tĩnh lặng không thời gian qua
Em đi vào cõi bao la
Ngút ngàn ánh sắc thiên hà cội duyên

Phong Tâm
(20.02.2017)